Trái tim biết khóc
Trái tim biết khóc
3 ngày kể từ khi từ biệt nàng, ngày nào trái tim cũng nức lên vào buổi sáng và mạch suối ngầm trào ra qua 2 chiếc giếng thần trên mặt.
Ngày thứ nhất, dòng lệ không ngừng xuất hiện khi tôi kết nối tới nỗi đau mà nàng và mẹ trải qua cùng nhau. Tôi biết rất rõ đó không phải nỗi đau của tôi, một sự tỉnh táo trong tâm trí đi cùng với những cảm giác của một dòng năng lượng tưng tức ở trong tim.
Ngày thứ hai, tình trạng cũng không khác ngày thứ nhất, lần này không phải nỗi đau đó, nó chỉ đơn giản là nàng. Và tôi khóc.
Ngày thứ ba, thật tệ! Nó liên quan đến tôi! Trong thị hiện nào đó mơ màng, tôi biết tôi đã từ bỏ bảo vệ nàng để đảm bảo lợi ích cho điều tôi cho rằng nó lớn hơn. Tôi xin lỗi trong nước mắt trong lúc đang lái xe một mình. Và tôi biết, mọi sự chỉ là những thị hiện mà đời sống đang nhắc nhở về những gì tôi còn chưa toàn vẹn. Đời sống nào cũng có sai lầm, và những quyết định đã đem tôi đi xa khỏi bản tâm trong những ngày tháng vô hình ấy là kinh nghiệm để tôi giải phóng mình khỏi những ý thức non nớt, trở nên sâu lặng hơn trong đời sống này, trở nên trong suốt và trở nên bớt giới hạn hơn.
Câu chuyện như mơ, và sau 3 ngày, tôi nghĩ những điều ấy vừa thật vừa ảo. Nó cũng chỉ là những kinh nghiệm tâm trí đã đem tới, và việc của tôi là đi vào thực tại đa chiều này, sống một cuộc sống trọn vẹn trong mỗi khoẳng khắc. Chỉ có vậy thôi!
Nhận xét
Đăng nhận xét